“Thị đức giả xương, thị lực giả vong (dựa vào mỹ đức thì sẽ hưng thịnh, dựa vào bạo lực thì sẽ suy vong)” có xuất xứ từ Sử ký, có nghĩa là những người làm việc dựa vào mỹ đức thì chắc chắn sẽ thịnh vượng thành đạt, những người làm việc dựa vào bạo lực thì chắc chắn sẽ đi đến diệt vong. Người cổ đại từ xưa đã khởi xướng lấy đức hạnh để làm cho người khác tín phục, phản đối áp đặt người khác bằng quyền lực, cho rằng chỉ có bằng đức hạnh thì mới có thể làm cho người khác thật lòng khâm phục, mà quyền lực thì chỉ có thể làm cho người khác buộc phải khuất phục, không thể đạt được sự đoàn kết hài hoà thật sự và lâu bền.