“Ôn cố nhi tri tân (xét cũ mà biết mới)” có xuất xứ từ Luận ngữ, có nghĩa là ôn lại những tri thức đã có và đạt được những hiểu biết và nhận thức mới. Người xưa có hai cách lý giải chính về “ôn cố nhi tri tân”: Thứ nhất, coi “ôn cố (xét cũ)” và “tri tân (biết mới)” là hai phương diện ngang hàng, cho rằng khi “xét cũ” thì sẽ từng bước có được những kiến thức mới, “biết mới” được thực hiện trong quá trình “xét cũ”. Thứ hai, coi “xét cũ” là tiền đề và nền tảng của “biết mới”, cho rằng không “xét cũ” thì sẽ không thể “biết mới”, “mới” là sự phát triển của “cũ” và đã loại bỏ những quan niệm cũ kỹ hủ bại trong đó.