Đạo pháp tự nhiên

“Đạo pháp tự nhiên (thuận theo tự nhiên)” có xuất xứ từ Đạo đức kinh. “Tự nhiên” là chỉ trạng thái tự chủ, thư thái của sự vật. “Đạo” sáng tạo và nuôi dưỡng vạn vật, nhưng “đạo” không hề chỉ huy và điều khiển vạn vật, mà là noi theo, thuận theo cái “tự nhiên” của vạn vật. “Đạo pháp tự nhiên” đã vạch rõ đặc tính của cả vũ trụ, bao gồm thuộc tính căn bản của tất cả các sự vật trong trời đất, tức vạn sự vạn vật trong trời đất và vũ trụ đều noi theo hoặc tuân theo quy luật “tự nhiên mà vậy”. Mối quan hệ giữa “đạo” với vạn vật được thể hiện bằng mối quan hệ giữa nhà cầm quyền với trăm họ, nhà cầm quyền nên tuân theo yêu cầu của “đạo”, hạn chế và không sử dụng quá mức quyền lực của mình, noi theo, thuận theo trạng thái tự nhiên của trăm họ bằng phương thức vô vi. “Đạo pháp tự nhiên, thiên nhân hợp nhất” là quan niệm sinh tồn nội tại của nền văn minh, là trí tuệ mưu cầu sự cộng sinh hài hoà giữa con người với thiên nhiên.

Leave a Comment