Tri hành hợp nhất (hiểu biết và thực hành phải đi đôi với nhau) có nghĩa là đạo lý nhận biết sự vật không thể tách rời với việc thực hành. Tri là chỉ cảm nhận của nội tâm, là sự nhận biết về sự vật; hành là chỉ hành động thực tế của con người. Sự hiểu biết và thực hành phải đi đôi với nhau không phải lấy hiểu biết để hợp nhất vào thực hành, cho rằng hiểu biết chính là thực hành, cũng không phải lấy thực hành để hợp nhất vào hiểu biết, cho rằng thực hành chính là hiểu biết, mà là bên trong có hiểu biết đúng đắn thì bên ngoài sẽ có thực hành tốt, hiểu biết là nền tảng, là tiền đề, thực hành là trọng điểm, là mấu chốt.
Tri hành hợp nhất là mệnh đề về nhận thức luận và thực tiễn luận trong triết học cổ đại, chủ trương hành vi bên ngoài của con người chịu sự chi phối của ý thức bên trong, cho rằng chỉ có những người thực lòng hướng tới cái thiện và đạt được hiểu biết đúng đắn thì mới có được thực hành tốt tự phát ra bên ngoài.